Dục huệ sinh dân, tu tầm thánh dược.
Thiên thư dĩ định Nam bang, thổ sản hà thù Bắc quốc
(Muốn cứu sinh dân, phải tìm thánh dược.
Thiên thư đã định phận nước nam, thổ sản có khác gì Bắc quốc)
Thiền sư Tuệ Tĩnh
Trường nguyệt thế gian nhân bất bệnh
Ngâm thi, chước tửu, dã y nhàn
( Hải thượng Lãn Ông)
Vận khí không đều xưa nay khác lối
Bài xưa bệnh cũ không thể dùng được
(Lý Đông Viên)
Nghề y của Lý Đông Viên như dây đồng mới căng, chỉ gảy lên một tiếng mà các sáo nhị khác phải im lặng. nhưng nếu những người ngắng phím học theo cung bậc sẽ đều sai lạc. bởi cái tiếng du đương thánh thót vốn không phải ai nấy cũng đều học được.
(Nguyễn Tử Siêu)
Tam triết quăng chi vi lương y
(Nhiều lần đứt tay mới thành thầy giỏi)
Lương dược khổ khẩu nhi lợi ư bệnh
(Thuốc đắng giã tật)
Y năng trị nhất bệnh vị tri sảo
Năng trị bách bệnh vị tri lương
( Chữa được một bệnh là thầy khó_Chữa được trăm bệnh là thầy hay)
Nghề y của Lưu Hà Gian như anh Thác Đà, trồng cây nào sống cây ấy, nhưng mượn băng tuyết thay thế cho khí hậu mùa xuân, chỉ lợi cho cây thông cây trắc chứ không lợi cho khóm liễu cây bồ
(Nguyễn Tử Siêu)
Nghề y nên làm mà cũng chẳng nên làm. Đầu óc sáng suốt, thiên tư thông mẫn, đọc nhiều sách, sau đó khả dĩ cứu đời, bằng không ít có ai không giết người, vì bánh thuốc cũng như đao kiếm vậy
(Diệp Thiên Sỹ)
Bệnh thân tối giác phong sương thảo
(Người bệnh biết trước trở trời gió sương)
Bệnh tòng khẩu nhập họa tòng khẩu xuất
Lương y bất năng thố kỳ thuật
Bách dược vô sở thi kỳ công
( Lương y không trổ được tài_ Trăm vị thuốc ấy cũng hoài bỏ đi)